Những nước mắt rơi lãm là tiếng lòng thổn thức. Tiếng hát mong manh ngân vang, gợi nhớ về một đứa trẻ đã lỡ làng. Nỗi đau giằng co khắp nơi, như thế giới đang đứng lại. Một cuộc tình đã tạm biệt. “Bóng Gió Của Một Mùa Thu Về Qua” Mỗi nắng thu mang theo hươn